Hình xưa Ròm đã có một mớ rồi .Hôm nay đem về thêm nè hehe
__________________________________
Bán Nguyệt San Tuổi Hoa do một số nhà văn, nhà giáo và linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Sài gòn chủ trương từ năm 1962 đã từng một thời là “món ăn tinh thần ” của lứa tuổi học sinh Miền Nam Việt Nam trước 1975.
Tôi may mắn có người chị cả một thời say mê tạp chí Tuổi Hoa. Hồi đó nhà nghèo (giờ vẫn nghèo ), nên chị mua báo bằng tiền mẹ cho để đi xe, và… đi bộ tới trường. Vì Tuổi Hoa là bán nguyệt san, nửa tháng ra một số, nên chị cũng hơi chật vật về tài chánh .
Trước khi đọc một cuốn báo mới, năm chị em tôi hay mân mê cái bìa báo xinh xắn, nhiều màu sắc qua nét cọ tài hoa của họa sĩ Vivi. Hình bìa hầu hết là tác phẩm của Vivi (trừ một số rất ít của các học viên trong Lớp Hội Họa Tuổi Hoa).
Sau biến cố 1975, người ta phát động phong trào tịch thu sách báo nhằm tiêu hủy hết những gì được cho là phản động. Theo họ thì tất cả những văn hóa phẩm của chế độ cũ đều là đồi trụy, phản động, cần được cho lên giàn hỏa thiêu (phần thư nhé, không có khanh nho).
Bán Nguyệt San Tuổi Hoa đã không là ngoại lệ. Bà chị tôi lúc ấy vừa tốt nghiệp điều dưỡng và đi công tác xa nhà. Mẹ tôi huy động bốn tên nhóc còn lại mang Tuổi Hoa đi giấu dưới… hầm. Hồi sau 1975, hầu hết nhà ai cũng còn lại cái hầm để tránh bom đạn (khu nhà tôi ở gần Quân Đoàn III), người ta không dám dẹp hầm vì sợ lại chiến tranh nữa.
Tôi ngớ ngẩn hai tay ôm một chồng Tuổi Hoa, chạy ra cửa đứng “xem” các ông bà cán bộ văn hóa làm việc… … Chị cả tôi đi công tác về khóc, tiếc ngẩn ngơ mấy chục số báo bị tịch thu mà không nỡ trách em mình câu nào.
Một người bạn cũ của chị tôi- cũng trong cái ban đi tịch thu sách báo dạo ấy- sau này kể lại rằng trước khi ngọn lửa kịp lan tới chồng báo Tuổi Hoa của chúng tôi, đã vội vàng xé giữ lại những cái bìa rất xinh.
Tôi ăn năn mãi về sự hiếu kỳ của mình cộng với sự ngu dốt (tôi chín tuổi cho rằng Tuổi Hoa không đồi trụy). Cán bộ cách mạng đã nói rằng nó đồi trụy, là nó phải thế, người ta là quan.
Đã vài chục năm trôi qua, thời gian khá dài đủ để cho một thế hệ mới sinh ra và trưởng thành dưới chế độ mới- một mô hình xã hội được cho là tiên tiến, không còn áp bức, bất công, người bóc lột người. Những cuốn báo ít ỏi còn sót lại nhờ công cất giấu của mẹ và các chị em tôi (không có tôi) xa xưa giấy đã ngả màu vàng ố. Mẹ tôi đã khuất núi và chị em tôi cũng hết tuổi đọc sách báo thiếu nhi. Tôi thỉnh thoảng vẫn “cảo thơm lần giở trước đèn”, mở lại từng trang báo cũ vàng ố, mong manh vì thời gian với thái độ nâng niu trân trọng, vẫn tự trách mình ngu dốt và trách người sao mệnh danh là cán bộ văn hóa mà cư xử với sách kém gì…
Mời các bạn thưởng thức một ít bìa Bán Nguyệt San Tuổi Hoa qua nét cọ của họa sĩ Vivi.
(Chú thích của họa sĩ Vivi.)
Vài nét về họa sĩ Vivi:
Tên thật: Võ Hùng Kiệt
Ngày sinh: 14 tháng 7 năm 1945 – Sinh quán: Vĩnh Long
Bút hiệu: ViVi do ghép hai chữ đầu Việt Nam và Vĩnh Long (ký từ năm 1964 vẽ cho Tuổi Hoa)
Cựu Sư Huynh La San – Promotion 82 Nhatrang năm 1962
Tốt nghiệp Cao Đẳng Mỹ Thuật Saigon năm 1968.
Trước 1975:
- Vẽ minh họa và truyện tranh cho 2 tờ Nhật báo Độc Lập và Dân Chủ
- Sách Giáo Khoa cho các nhà xuất bàn: Quê Hương, Nhật Tảo, Sống Mới, Cành Hồng, Khai Trí, và sách giáo khoa cho trường mẫu giáo Claire Joie (Annexe de Regina Mundi)
- Báo Chí: Vẽ bià và Minh họa cho các tờ báoTuổi Xanh, Tuổi Hoa, Bạn Trẻ, Tinh Thần (Nha Tuyên Úy Công Giáo QLVNCH), Trái Tim Đức Mẹ (Dòng Đồng Công), Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp (Dòng Cứu Thế)
- Bắt đầu vẽ Tem Bưu Hoa từ năm thứ nhất CĐMT cho đến năm 1975. Chiếm khoảng 40 giải Bưu Hoa cho Tổng Nha Bưu Chính VNCH, ký tên thật Võ Hùng Kiệt.
- Chỉ triển lãm 3 lần tại phòng Thông Tin Văn Hoá Saigon, Phòng Hội Hoạ Sĩ Trẻ và Alliance FranHais nhân cứu trợ nạn nhân những vụ Nạn Lụt Miền Trung, Miền Tây và Tết Mậu Thân.
Vượt biên năm 1981 và tạm định cư tại Montréal, PQ., Canada.
Sang Mỹ năm 1995 tạm trú tại San Diego tới nay.
________________
__________________________________
Chân dung tự họa của họa sĩ ViVi
Bán Nguyệt San Tuổi Hoa do một số nhà văn, nhà giáo và linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Sài gòn chủ trương từ năm 1962 đã từng một thời là “món ăn tinh thần ” của lứa tuổi học sinh Miền Nam Việt Nam trước 1975.
Tôi may mắn có người chị cả một thời say mê tạp chí Tuổi Hoa. Hồi đó nhà nghèo (giờ vẫn nghèo ), nên chị mua báo bằng tiền mẹ cho để đi xe, và… đi bộ tới trường. Vì Tuổi Hoa là bán nguyệt san, nửa tháng ra một số, nên chị cũng hơi chật vật về tài chánh .
Trước khi đọc một cuốn báo mới, năm chị em tôi hay mân mê cái bìa báo xinh xắn, nhiều màu sắc qua nét cọ tài hoa của họa sĩ Vivi. Hình bìa hầu hết là tác phẩm của Vivi (trừ một số rất ít của các học viên trong Lớp Hội Họa Tuổi Hoa).
Sau biến cố 1975, người ta phát động phong trào tịch thu sách báo nhằm tiêu hủy hết những gì được cho là phản động. Theo họ thì tất cả những văn hóa phẩm của chế độ cũ đều là đồi trụy, phản động, cần được cho lên giàn hỏa thiêu (phần thư nhé, không có khanh nho).
Bán Nguyệt San Tuổi Hoa đã không là ngoại lệ. Bà chị tôi lúc ấy vừa tốt nghiệp điều dưỡng và đi công tác xa nhà. Mẹ tôi huy động bốn tên nhóc còn lại mang Tuổi Hoa đi giấu dưới… hầm. Hồi sau 1975, hầu hết nhà ai cũng còn lại cái hầm để tránh bom đạn (khu nhà tôi ở gần Quân Đoàn III), người ta không dám dẹp hầm vì sợ lại chiến tranh nữa.
Tôi ngớ ngẩn hai tay ôm một chồng Tuổi Hoa, chạy ra cửa đứng “xem” các ông bà cán bộ văn hóa làm việc… … Chị cả tôi đi công tác về khóc, tiếc ngẩn ngơ mấy chục số báo bị tịch thu mà không nỡ trách em mình câu nào.
Một người bạn cũ của chị tôi- cũng trong cái ban đi tịch thu sách báo dạo ấy- sau này kể lại rằng trước khi ngọn lửa kịp lan tới chồng báo Tuổi Hoa của chúng tôi, đã vội vàng xé giữ lại những cái bìa rất xinh.
Tôi ăn năn mãi về sự hiếu kỳ của mình cộng với sự ngu dốt (tôi chín tuổi cho rằng Tuổi Hoa không đồi trụy). Cán bộ cách mạng đã nói rằng nó đồi trụy, là nó phải thế, người ta là quan.
Đã vài chục năm trôi qua, thời gian khá dài đủ để cho một thế hệ mới sinh ra và trưởng thành dưới chế độ mới- một mô hình xã hội được cho là tiên tiến, không còn áp bức, bất công, người bóc lột người. Những cuốn báo ít ỏi còn sót lại nhờ công cất giấu của mẹ và các chị em tôi (không có tôi) xa xưa giấy đã ngả màu vàng ố. Mẹ tôi đã khuất núi và chị em tôi cũng hết tuổi đọc sách báo thiếu nhi. Tôi thỉnh thoảng vẫn “cảo thơm lần giở trước đèn”, mở lại từng trang báo cũ vàng ố, mong manh vì thời gian với thái độ nâng niu trân trọng, vẫn tự trách mình ngu dốt và trách người sao mệnh danh là cán bộ văn hóa mà cư xử với sách kém gì…
Mời các bạn thưởng thức một ít bìa Bán Nguyệt San Tuổi Hoa qua nét cọ của họa sĩ Vivi.
(Chú thích của họa sĩ Vivi.)
Vài nét về họa sĩ Vivi:
Tên thật: Võ Hùng Kiệt
Ngày sinh: 14 tháng 7 năm 1945 – Sinh quán: Vĩnh Long
Bút hiệu: ViVi do ghép hai chữ đầu Việt Nam và Vĩnh Long (ký từ năm 1964 vẽ cho Tuổi Hoa)
Cựu Sư Huynh La San – Promotion 82 Nhatrang năm 1962
Tốt nghiệp Cao Đẳng Mỹ Thuật Saigon năm 1968.
Trước 1975:
- Vẽ minh họa và truyện tranh cho 2 tờ Nhật báo Độc Lập và Dân Chủ
- Sách Giáo Khoa cho các nhà xuất bàn: Quê Hương, Nhật Tảo, Sống Mới, Cành Hồng, Khai Trí, và sách giáo khoa cho trường mẫu giáo Claire Joie (Annexe de Regina Mundi)
- Báo Chí: Vẽ bià và Minh họa cho các tờ báoTuổi Xanh, Tuổi Hoa, Bạn Trẻ, Tinh Thần (Nha Tuyên Úy Công Giáo QLVNCH), Trái Tim Đức Mẹ (Dòng Đồng Công), Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp (Dòng Cứu Thế)
- Bắt đầu vẽ Tem Bưu Hoa từ năm thứ nhất CĐMT cho đến năm 1975. Chiếm khoảng 40 giải Bưu Hoa cho Tổng Nha Bưu Chính VNCH, ký tên thật Võ Hùng Kiệt.
- Chỉ triển lãm 3 lần tại phòng Thông Tin Văn Hoá Saigon, Phòng Hội Hoạ Sĩ Trẻ và Alliance FranHais nhân cứu trợ nạn nhân những vụ Nạn Lụt Miền Trung, Miền Tây và Tết Mậu Thân.
Vượt biên năm 1981 và tạm định cư tại Montréal, PQ., Canada.
Sang Mỹ năm 1995 tạm trú tại San Diego tới nay.
________________
Vi
vi còn vẽ bìa cho báo Thiếu nhi (Nhật Tiến chủ biên), là một tờ báo
dành cho lứa tuổi nhỏ hơn độc giả Tuổi hoa. Thời tôi còn nhỏ là độc giả
(và cộng tác viên) trung thành của báo Thiếu nhi. Theo nhận xét chủ quan
của tôi thì những ảnh bìa báo Thiếu nhi tay nghề của Vi vi cao hơn
nhiều lúc vẽ Tuổi hoa.
Vi vi còn là tác giả nhiều tem thư VN rất đẹp.
Năm 1971, lúc ấy tôi mới 12 tuổi, vì quá hâm mộ ông nên mạo muội gửi thư về địa chỉ nhà riêng của ông (22B Kỳ Đồng), và thật vui, Vi vi đã hồi âm. Lá thư đó nay vẫn còn, và là một kỷ niệm đẹp....
Vi vi còn là tác giả nhiều tem thư VN rất đẹp.
Năm 1971, lúc ấy tôi mới 12 tuổi, vì quá hâm mộ ông nên mạo muội gửi thư về địa chỉ nhà riêng của ông (22B Kỳ Đồng), và thật vui, Vi vi đã hồi âm. Lá thư đó nay vẫn còn, và là một kỷ niệm đẹp....
Trả lờiXóaSau 1975 tủ sách nhà tui bị tịch thu hết trơn, trong đó có Tuổi Hoa, Tuổi Ngọc. Bây giờ nhìn hình mà buồn làm sao ấy vì nhớ thời con nít của mình.
xem và nhớ quá ký ức tuổi thơ, hồi đó ka có đủ bộ hết, rồi cũng dốt hết sau năm 75. Ka chỉ còn giữ lại duy nhất 1 tờ ảnh bìa, hình vễ cô gái quấn khăn sô trắng , chắp tay cầm chiếc thẻ bài và khóc, đẹp lắm
Trả lờiXóaVi vi còn vẽ bìa cho báo Thiếu nhi (Nhật Tiến chủ biên), là một tờ báo dành cho lứa tuổi nhỏ hơn độc giả Tuổi hoa. Thời tôi còn nhỏ là độc giả (và cộng tác viên) trung thành của báo Thiếu nhi. Theo nhận xét chủ quan của tôi thì những ảnh bìa báo Thiếu nhi tay nghề của Vi vi cao hơn nhiều lúc vẽ Tuổi hoa.
Trả lờiXóaVi vi còn là tác giả nhiều tem thư VN rất đẹp.
Năm 1971, lúc ấy tôi mới 12 tuổi, vì quá hâm mộ ông nên mạo muội gửi thư về địa chỉ nhà riêng của ông (22B Kỳ Đồng), và thật vui, Vi vi đã hồi âm. Lá thư đó nay vẫn còn, và là một kỷ niệm đẹp....
Cám ơn anh đã chú thích thêm cho hình bìa sách xưa .Cho Ròm xin cái còm của anh đưa thêm vào Entry hình xưa sách "Tuổi Hoa " nha .
Xóa